19 tháng 12, 2013

LỜI PHI LỘ

LỜI PHI LỘ

Dặm mỏi đường xa hun hút mắt
Mệt quá thân ai gối đã chồn
Đây mái liêu xiêu tranh vách đất
Đôi chiếc chõng tre lòng son mộc
Của nả chẳng chi ngoài câu chữ
Góp ánh diêm xinh tặng người hiền
Lập lòe đom đóm trong đêm tối
Để thấy còn đây niềm hy vọng
Hượm đã khách ơi nếu không vội
Cho tôi dâng mời chén rượu xuân
...



Khách lãng du ơi ! Khách đang dạo bước trong túp lều tranh, có mái lá đơn sơ, có vách cỏ khiêm nhường, có nền đất nện làm mát chân khách lãng du đang lạc bước đến chốn thanh bần …

Là một túp lều, nên của cải chẳng nhiều nhặng gì, chỉ là những câu chữ ương dở, những mạch văn chưa liền lạt  …  của nả mà gia chủ ưng ý nhất là những ý tứ không trải lòng bằng lời được, chỉ là đôi dòng tâm tưởng để gởi gấm niềm riêng giữa đời chung, đôi khi là tiếng thở dài vô tận trước sự đời bất ưng … thế nhưng, luôn luôn vẫn sẽ là que diêm nhỏ để thắp sáng lập lòe đâu đó niềm tin, sự hy vọng, nhắc nhớ phần “tính” của con người “nhân chi sơ” của chính mình, của khách lãng du …

Túp lều này cũng là chỉ dấu kỷ niệm về một ngôi nhà khác trên blog mà gia chủ đã sở hữu từ nhiều năm trước, nhưng đã bị fan cuồng bạo "ác nhân thất đức" cưỡng chiếm mất, khi ấy, mất ngôi nhà không tiếc lắm, nhưng tiếc nhất là mất biết bao nhiêu gia sản (bài vở) trong nhiều năm tâm huyết … giờ đang gầy dựng lại từng bước với túp lều này … không biết với giông tố, bão táp luôn chực chờ, thì túp lều này sẽ thọ được bao lâu với thời gian … 

Vài lời phi lộ, thôi thì gia chủ kính cẩn nâng ly ngang mày mời khách chén rượu lạt …  khi chén cạn, lại mời khách tự nhiên dạo gót giữa chốn thanh bần …



Gia chu - Manh Dang

Của nả thanh bần là đây =>


Loạt bài viết mới :


Bài viết về hoài niệm, tự sự :
Xá tội vong nhân
Di sản nào cho con ?
Ký ức Dalat - Mẹ tôi, con dốc và thiếu nữ Dalat



Truyện ngắn (sưu tầm) :
Truyện ngắn - Em chỉ cần tiền

1 nhận xét: