29 tháng 11, 2013

THƯ GỞI CÔNG DÂN THỨ 90 TRIỆU …

Phiếm loạn : 

THƯ GỞI CÔNG DÂN THỨ 90 TRIỆU …




Vào một ngày thượng tuần tháng 11/2013, cùng với mọi người, chú chào đón cháu, công dân thứ 90 triệu chào đời !

Chính thức và đúng về phương diện pháp lý, mọi người đã gọi cháu là công dân.  Với cha mẹ cháu, chắc cháu sẽ được gọi là thiên thần nhỏ. Với chú, chú mong gọi cháu là đồng bào … bởi lẽ, chẳng phải chúng ta cùng là con rồng cháu tiên của mẹ Âu Cơ của cha Lạc Long Quân sao ? chẳng phải chúng ta có chung một quốc tổ Hùng Vương hay sao ? thế nên, chú sẽ gọi cháu là đồng bào … đồng bào thứ 90 triệu của chú !

Khi chú đặt bút viết thư này cho cháu, cháu đã gần được 20 ngày tuổi, ở tuổi ấy, niềm vui của cháu chắc đơn sơ lắm, là được ôm ấp, vỗ về, được đói ăn, khát uống … chú nhầm ! được đói bú, khát cũng bú tuốt !!!

Và đương nhiên, ý muốn cháu đọc bức thư của chú gởi là điều chỉ có trong trí tưởng tượng bất bình thường của chú, vì lẽ, cháu chưa đủ hiểu biết để đọc bức được thư này … Mặc thế, chú vẫn viết bức thư này để hy vọng đến ngày cháu khôn lớn, cháu có thể biết điều gì đã xảy ra xung quanh mình khi cháu chào đời qua lời thư lảm nhảm của chú …

Ngày cháu đáp lại niềm vui của mọi người bằng tiếng khóc … là ngày các ông dân biểu (dân biểu không nghe) đang họp thôn ấp trong tòa nhà rộng lớn lắm mà người ta gọi là nghị viện thôn, ở đó người ta tranh nhau gật gù lia lịa, thoảng lắm, cũng có người uống “lộn” thuốc nên lắc lư “Ứ ! em chã” làm màu, nhưng khi thuốc tan thì hồi tỉnh, mặt mày xanh xám, chân tay run bần bật “Dạ ! em chừa” …

Ở đó, họ đang bàn đặt tên cho cháu, chú nhầm ! đặt tên mới cho thôn của chú cháu ta bằng một cái tên đang xài là “thiên đàng thôn”, nói thêm, thiên đàng là cái định hướng, là cái giấc mơ màu hồng mà họ đang kêu mọi người cùng mơ, là cái bây giờ chưa có, là cái đời chú chỉ nghe, là cái đời cháu không thấy, là cái mà con cháu của cháu sẽ mơ tiếp  … Nhưng có điều, chú không chắc lắm đó cũng là giấc mơ của chính họ ! Bởi vì, cuộc sống của họ bây giờ đã đang là thiên đàng giữa đời thật rồi …

Họ cũng bàn nên giữ điều khoản mấy mấy gì đó của quy ước thôn, để bảo đảm quyền của mấy tay anh chị to hơn quyền của ông trưởng thôn, quyền ấy nó sẽ phủ sóng từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, từ tinh thần đến vật chất, từ nội đến ngoại, từ bắc chí nam, từ tây gác cho đông ngủ, đến đông gác cho tây ngủ để canh giữ cho hòa bình thế giới ta bà, từ cái đang suy nghĩ đến cái sắp nghĩ  ra … nói chung là từ cái tất tần tật đến cái tất tần tật, nói thêm, trong cái tất tần tật đó đã bao gồm cái sự bài tiết … (không biết chú viết như vậy đầy đủ chưa nhỉ ?).

Còn nữa cháu, họ nói đám mấy ông dân quân phải chung thủy với vợ là đương nhiên rồi, vì vợ còng lưng buôn thúng bán mẹt mới có tiền nuôi mấy ổng mà, nhưng còn phải chung tình với mấy tay anh chị nữa, cuộc tình đồng tính hay sao ấy … phen này dân đồng tính tha hồ mà được nước mừng rỡ nhá … có đồng minh to oách xì xằng thế còn gì ?!

Toàn chuyện thượng tầng cao sang phú quý, thôn ta dân thấp cổ bé miệng nên chả mấy ai dám quan tâm … có vài tên được học hành tử tế tí nhưng sinh bất phùng thời lại rửng mỡ … ý kiến ý cò, nào yêu sách, nào kiến nghị, nào phản biện, nào thỉnh nguyện, nào tâm thư … chỉ được cái hù dọa chuyện tương lai nghe phát sợ, làm mấy tay anh chị tắc tị, tức vỡ ói mật … thật là không ra làm sao cả !? thế là được khuyến mãi ngay một mớ mũ mà đội : “âm mưu diển biến” nhá, “lợi dụng tự do lừa tềnh” nhá … bla, bla, bla … và vô hộp kèm theo cái nơ xinh đẹp hình số 8 !

Túm lại, đó mấy việc hệ trọng bậc nhất của thôn ta cháu ạ … chú tạm dừng bút cái … mai chú sẽ lảm nhảm tiếp cho cháu nghe một câu chuyện khác  …

(đang viết …)

Manh Dang







Đọc thêm :

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét